Kể từ giây phút gặp gỡ đó, chưa ngày nào Điền ngừng mơ tưởng về cơ thể mỹ miều kia.
Kể cả là bây giờ khi cơ thể nàng cũng giống như nhiều phụ nữ sau sinh trở nên mũm mĩm hơn một chút, nhan sắc tiều tụy hơn một chút nhưng vẫn không làm giảm ham muốn của gã đi chút nào. Mai lại cơm nước dọn dẹp cho mẹ chứ dạo này mẹ nhiều việc lắm.
– Vâng…
Thủy vẫn cúi mặt ăn cơm không ngẩng đầu lên, chỉ đáp một tiếng nhỏ nhẹ. Dù nàng chỉ mặc quần ngủ bình thường thôi nhưng cặp mông đồ sộ vẫn căng phồng dưới lớp vải làm gã chỉ muốn tiến đến bóp cho một phát.
Có tiếng khóc oe oe vọng ra từ phòng ngủ,địt Thủy liền quay ra bảo bố:
– Con bé dậy rồi, bố trông bếp hộ con để con cho nó bú đã.
Rồi nàng nhanh chân bước về phòng, chỉ lát sau đã thấy tiếng khóc im bặt, thay vào đó là tiếng ru nhè nhẹ của Thủy vọng lại gần.
Điền nấu cơm được một lúc lại ngoái lại nhìn một cái. Thế nhưng cảm giác có vẻ thật hơn lúc chiều, hình dạng của cái bọc đó có vẻ nhọn hơn thì phải.
Đi ngủ nên Điền không mặc quần sịp, chỉ mặc mỗi cái quần đùi rồi lẻn ra ngoài với con dâu.